Cúng Tết Thanh Minh 2022 Tại Nhà: Cách Sắp Lễ, Bài Văn Khấn Và Những Điều Lưu Ý
Thanh Minh Cần Thủ Tục Gì Và Thanh Minh Làm Lễ Như Thế Nào
Cách Làm Mâm Cỗ Cúng 4 Ngày Tết Mậu Tuất Ai Cũng Cần Biết
Tết Hàn Thực: Cách Làm Mâm Cỗ Cúng Và Bài Văn Khấn Chuẩn Nhất
Thuyết Minh Về Hầu Đồng
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.
Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy – cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ – chia lìa – buồn vui – hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?
Hôm nay…
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới!
(Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân – 1986)
MẸ ỐM
Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.
GỞI MẸ
Tha thứ cho con, mẹ
Con đã quên lời mẹ ân cần
Con nhầm tưởng mình đã biết dại khôn
Con nhầm tưởng mình không là đứa trẻ
Trăm năm thèm tiếng vỗ về
Mẹ đừng im lặng thế
Mẹ đừng xa xót thế
Sao mẹ không mắng con
Con đã đánh mất quyền được làm đứa trẻ
Quyền được sợ chiếc roi tre mẹ giắt ở mái nhà
Con nào có gì sau năm tháng đi xa
Chỉ đôi tay đã bầm nhiều vết cứa
Chỉ đôi mắt dửng dưng tàn tro bếp lửa
Tiếng thở dài trong mỗi bước chân qua
Con không giàu hơn sau năm tháng xa nhà
Nước mắt cũng nghèo đi
Niềm tin cũng nghèo đi
Và hạnh phúc là cánh diều ảo ảnh
Mẹ ơi, con thèm được khóc
Thèm được mẹ dỗ dành
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ
May ra con còn nước mắt
Con chưa lớn đó chính là sự thật
Tha thứ cho con, mẹ
Con đã mang trái tim mẹ trong ***g ngực con đi
Và thương tổn
Con biết làm gì bây giờ
Khi máu chảy đã lạnh lùng sắc đỏ
Mẹ đừng im lặng thế
Mẹ đừng xa xót thế
Mẹ cầm lấy chiếc roi tre đi mẹ…
THƠ VỀ MẸ
Thuở cỏn con, con nằm bên mẹ
Đầu rúc vào lòng, con ấm lắm mẹ ơi
Con thương mẹ đêm ngày tần tảo
Thức đêm dài mẹ may áo cho con
Gió đồng nội trưa hè nắng nóng
Mẹ ngồi khom nhổ cỏ một mình
Mưa đêm lạnh mẹ ngồi lo lắng
Lo cho con yên giấc cơn đau
Con vui sướng khi được ôm lưng mẹ
Mỗi lần mẹ về với chị em con
Đem cho con muôn điều hạnh phúc
Mẹ vẫn luôn nghĩ về chúng con
Thuở thiếu thời con không nghe lời mẹ
Để mỗi lần mẹ đánh con đau
Tuổi nhỏ bồng bột chưa biết nghĩ
Giờ lớn khôn con cố học hành
Con sẽ bay cao bay xa mãi
Tìm đến ánh sáng của tương lai
Tìm ra người bạn con mong ước
Giữ mãi hình mẹ ở trong con
Đảm việc nhà lo toan việc nước
Xây gia đình giữ hạnh phúc cho con
Con muốn tìm, muốn gặp người bạn đó
Người bạn như mẹ, mẹ của con
Xa cha mẹ, chúng con lên thành phố
Nhớ tuổi thơ mẹ nhắc con học hành
Mẹ làm lụng chúng con mong giúp mẹ
Nhưng mẹ chỉ cười “học đi con”
Mẹ đã cho con nhiều hạnh phúc
Dạy cho chúng con biết điều hay
Mẹ cũng chăm con từng giấc ngủ
Mỗi lần con về bên mẹ, mẹ ơi!
Con muốn ở bên mẹ như thuở bé
Cảm nhận tình thương mẹ dành cho con
Thoải mái từng giờ trong hạnh phúc
Bên mẹ, gia đình, giấc ngủ ngon.
BÀI THƠ VỀ MẸ
-Võ Đình Tiên-
tiếp nối: Thơ về mẹ ~ (Của thành viên dangtrhieu)
NGÀY CỦA MẸ
-Võ Đình Tiên-
THỨC GIẤC NỬA KHUYA
-Võ Đình Tiên-
NHỚ MẸ XIẾT BAO !
-Võ Đình Tiên-
MẸ VÀ ĐÔI GÁNH
– Chiếu Tuệ –
LỜI RU CỦA MẸ
-Xuân Quỳnh-
Mẹ! (của thành viên Mèo Tom)Mẹ là những dịu dàng nơi trái tim con
Là những chắt chiu, tảo tần nuôi con khôn lớn
Mẹ là chốn bình yên khi con quay cuồng giữa dòng đời tất bật
Mẹ là ấm êm khi con đã mệt nhoài.
Suốt cả đời Mẹ vất vả ngược xuôi
Áo Mẹ sờn, bạc màu vì dãi dầu mưa nắng
Vai Mẹ gầy vì gánh đời trĩu nặng
Tóc con đen dài…tóc Mẹ bạc thời gian.
Chưa một lần con nghe Mẹ thở than
Những nhọc nhằn Mẹ âm thầm một mình gánh chịu
Chỉ mong sao cho con được đủ đầy bằng chúng bạn
Con lớn khôn dần…mắt Mẹ quầng sâu.
Dù con trưởng thành và đi đến nơi đâu
Trong trái tim con vẫn khát khao vòng tay Mẹ
Con muốn ngược thời gian trở về những ngày còn thơ bé
Để được sà vào lòng Mẹ…
Mẹ ơi!
Mèo Tom.
HÁT RU CHO MẸ
-Trần Kiêu Bạt- (California)
Bình Yên – Mẹ! (của thành viên Mèo Tom)Mẹ là trăng sáng êm đềm
Mẹ là gió mát những đêm mùa hè
Mẹ là nâng giấc, chở che
Mẹ là bóng mát con về tựa nương.
Mẹ là sao sáng đêm trường
Con không lạc bước trên đường chông gai
Mẹ là những buổi sớm mai
Mặt Trời là Mẹ…rạng ngời yêu thương.
Mẹ là tần tảo gió sương
Mẹ là bến đợi cuối đường con đi
Bão giông…cay đắng mọi bề
Ngả vào lòng Mẹ…con về Bình Yên!
AN.
Tình Mẹ
-Lại Văn Hạ-
(của thành viên thieugiavnn)
Mẹ kính yêu của con
mẹ có biết hay không?
ngày mà con buồn nhất
là ngày không còn mẹ
Mẹ là vì sao sáng
để con học hỏi và noi theo
mẹ là ánh trăng tròn
dẫn bước con khi con lầm lỡ
mẹ là thiên thần nhỏ
mang đến bao điều tốt đẹp cho con.
Nếu trên đời ko còn mẹ nữa
thế giới này buồn thảm biết bao nhiêu
xung quanh vắng lặng hoang tàn
màu đen vô tận thật là thảm đau
con như chim nhỏ lạc loài
không cha chẳng mẹ giữa biển người mênh mông.
Rồi ngày ấy có đến thật hay không
nếu con không có mẹ
giàu sang phú quý chỉ là hư vô
công danh lợi lộc mà chi
chỉ cần mẹ và chỉ mẹ trên đời mà thôi!
MẸ
Người ta trẩy hội mùa xuân
Mẹ tôi dầm dãi gian truân cả đời
Nắng mưa vất vả mẹ ơi
Thương con mẹ chẳng quản đời đắng cay.
Mưa dầm trĩu nặng đôi vai
Nắng trần bạc áo không phai chỉ sờn
Mẹ như cánh hạc giữa trời
Cho con khôn lớn giữa đời bao la.
Mẹ ơi giờ đã hôm qua
Ký ức rêu phủ lệ nhoà trong con
Cỏ đầy một nấm mồ xanh
Vẳng nghe tiếng mẹ năm canh vọng về.
-Nguyễn Thái Thăng Long-
LÒNG MẸ
gớm thật Mikan Yuuki sưu tập nhiều bài thơ về mẹ nhỉ… Bần đạo cũng xin viết vài chữ. (của thành viên manhbecon)
20 năm sống cùng mẹ
Chưa một lần nói yêu mẹ từ con
20 năm mong đợi mỏi mòn
Mong con lớn, con không còn thơ dại.
Nhớ xưa con khóc con nài
Nước mắt nước mũi đòi vài đồ chơi
Lười biếng hai chữ ” tuyệt vời”
Mẹ dậy mẹ đánh thành người cho con
Cuộc sống trong ánh mắt tròn
Của thời xưa ấy lon ton cười đùa
Sao hiểu sớm nắng chiều mưa
Sao hiểu gánh nặng mẹ đưa lên mình
Mẹ thương không vì chữ vinh
Mẹ yêu mẹ quý chữ tình mà thôi.
Nay con đã lớn thế rồi
Bước ra cuộc sống một thời mở mang
Hoài bão tuổi trẻ giàu sang
Nhiều lần vấp ngã, đau mang lên người
Mẹ vỗ vai, âu yếm cười
Mang lòng an ủi của người thân thương
Giúp con bước vững trên đường
Dẫu cho trắc trở bình thường vượt qua.
Mẹ ơi! dù có bao xa
Con vẫn mong mãi mẹ là giờ thôi
Mong mãi nhìn thấy mẹ ngồi
Để nói yêu mẹ đời đời được không.
TỨ DIỄM
Con chỉ ước con được là thi sĩ
Đem tâm tình đan kết lại thành thơ
Dù lời thơ còn quá dại khờ
Nhưng gói trọn tấm lòng con trong đó.
Có những điều dùng lời quả thật khó,
Biết nói gì để Mẹ hiểu lòng con …..
Theo tuổi ta, Mẹ đúng sáu mươi tròn,
Nhưng con đã làm gì đền ơn Mẹ ???
Tình mẹ thương con thật nhiều vô kể:
Những buổi sớm khuya thức trắng thâu đêm,
Lo lắng cho con giấc ngủ êm đềm
Đến bữa cơm gia đình đầy ấm cúng.
Rồi những buổi sớm Đông trời lạnh cóng
Hay ban khuya trời trĩu nặng mù sương,
Mẹ thương con, ra đón tận ngoài đường
Mặc giá rét, tuyết băng ngập đầy lối.
Rồi những buổi mẹ thức giấc nửa tối
Vào từng phòng để săn sóc cho con…..
Mẹ ban cho những tiếng cười tươi, dòn,
Những mật ngọt, hương thơm, cùng ánh sáng ….
Biết làm gì để thật xứng đáng
Với tấm lòng của Mẹ quá bao la
Cứ mỗi ngày qua, Mẹ lại thêm già
Con bất hiếu chẳng làm chi đỡ Mẹ
Dù vẫn biết Mẹ thương con chẳng kể
Nhưng trong lòng, con vẫn thấy nao nao
Con chỉ ước học thật giỏi, điểm cao
Làm quà tặng để kính dâng lên Mẹ!
Bài Thơ Tháng Năm Dâng Mẹ
Thời gian thoáng trôi sao nhanh quá,
Mái tóc mẹ thương đã đổi màu
Ngày tiếp ngày, năm tháng theo nhau
Tình Mẹ mãi như dòng suối ngọt
Chảy vào đời, mát rượi thương yêu….
Mẹ ơi, con muốn nói thật nhiều,
Những lời riêng tặng mẹ thương yêu,
Những lời gói trọn lòng con đó
Suốt bấy nhiêu năm con chắt chiu …..
Mẹ ơi, con muốn viết thật dài,
Những bài thơ, văn dẫu chẳng hay
Nhưng con viết bằng con tim, khối óc,
Và cả tấm lòng của con đây ……..
Mẹ ơi, con muốn gọi Mẹ hoài
Dẫu chỉ một câu nói: “Mẹ ơi”
Vẫn khiến lòng con tràn vui sướng
Vì con còn có Mẹ trong đời ……….
TỨ DIỄM
Vần thơ tháng Ba kính dâng Mẹ
Thay lời chúc thọ của riêng Con
Mong đáp đền tình Mẹ vuông tròn
Đã lo lắng cho con bao năm tháng …..
Vần thơ tháng Ba tuy thật ngắn
Khi đem so với tình Mẹ cho con
Nhưng chân thành viết bởi lòng con
Từng dòng chữ thành bài thơ nhỏ …..
Vần thơ tháng Ba đọc thật dở
Con vụng về ráng ghép chữ thành thơ
Khi muốn tả tình Mẹ vô bờ
Nhưng con chẳng tài nào tả nổi ……
Vần thơ tháng Ba thay lời nói
“Yêu Mẹ nhiều, Mẹ có biết không! “
Thay những lời con dấu tận đáy lòng
Con chỉ nghĩ, nhưng lại không nói …….
LÒNG MẸ
”công cha như núi thái sơn
nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra”
mẹ đã đi rồi hỡi mẹ ơi !
mây kia che kín cả bầu trời
mẹ đã đi rồi nhưng để lại
tấm lòng son sắc , tấm lòng son.
khi chiến tranh đất nước đang còn.
chắt chiu từng bát cơm manh áo.
nuôi chúng con khôn lớn từng ngày.
đến bây giờ mẹ năm nơi đây.
con mới hiểu khi không còn mẹ.
trong tay mẹ khi con còn bé.
mẹ chở che âu yếm nâng niu.
nay con đã đến tuổi về hưu
về thăm mẹ . mẹ lo đầy đủ.
mẹ mắc màn dặn con đi ngủ.
mẹ dõi theo từng bước con đi.
con nhớ ghi mẹ dạy những gì.
luôn ghi nhớ những lời mẹ dặn.
con cũng hiểu gừng cay muối mặn.
cả cuộc đời tần tảo nuôi con.
”ai còn mẹ chớ để mẹ buồn
đừng để mẹ nước mắt rơi luôn”
xin hãy nhớ không ai bằng mẹ.
suốt cuộc đời vất vả vì con.
(con dù lớn vẫn là con của mẹ
suốt cuộc đời lòng mẹ vẫn theo con)
Của ”sơn thơ 16”
Hoa Nghiêm
Như cỏ xanh ngóng đợi mùa Xuân tới
Mỗi bình minh vẫy gọi tiếng chim ca
Tâm hồn con đón nhận biển bao la
Là biển Mẹ chan hoà tình thương mến
Mẹ là gió, tự nghìn xưa gió đến
Ru lòng con qua từng bến long đong
Mẹ là trăng, soi sáng những giòng sông
Trôi êm ả, tuổi thơ bên gối Mẹ
Mẹ là nắng, từng giọt rơi … rất nhẹ
Rất mong manh, nắng vẽ đủ muôn hình
Nắng nồng nàn, sưởi ấm những bình minh
Cho vạn vật an lành muôn sức sống
Mẹ là hoa, cho đời bao thơ mộng
Ngát hương yêu giữa ***g lộng núi đồi
Mẹ là mây, cho bóng mát ngàn nơi
Là mưa xuống cho người thêm trái ngọt
Mẹ là nhạc, những giòng tình thánh thót
Mỗi sớm mai như chim hót trên cành
Mẹ là thơ, bay ngàn lối mênh mông
Lá sao sáng khắp đầu ghềnh cuối bãi
Mẹ là Phật đưa con qua khổ hải
Bao nắng mưa dầu dãi một đời mê
Bước chân xa dẫu lạc lối quay về
Xin nương tựa trong tình thương của Mẹ
THANH TUYỀN
Nhìn con thơ bước đều trên lối nhỏ
Bao tình thương dào dạt đến tuôn tràn
Nụ cười tươi trên vành môi mọng đỏ
Ước ao đời hạnh phúc mãi hoà chan
Thêm lần nữa bụng lại mang dạ chửa
Nghe tiếng con tung đạp mãi vui thay
Bao ngày qua với nhiều cơn ói mửa
Hiểu thế nào làm Mẹ của ngày mai !
Mẹ của con cũng bao lần dầu dãi
Sanh và nuôi cho con lớn nên người
Thương Mẹ hiền chịu bao điều khổ ải
Chẳng buồn than, mong nhìn thấy con cười
Tình yêu đó không có gì sánh được
Hiểu Mẹ hơn khi tay ẵm con thơ
Một bông hoa toả sang niềm thông suốt
Cánh mượt mà toả sắc toả hương mơ
Mẹ của con một bông hồng duy nhất
Một bông hồng vĩnh viễn đẹp vô ngần
Hương hoa thơm làm lòng con chất ngất
Biết bao giờ trả được nghĩa hiếu ân?
Con kính dâng Bông Hồng thương tặng Mẹ!
HÀN NGỌC TUYẾT BĂNG
Ca ngợi Mẹ , thơ con không trau chuốt
Không văn hoa , không tha thướt mỹ từ
Trái tim con đơn giản nét suy tư
Nên con viết Mẹ Tôi bằng gan, ruột .
oOo
Bong bóng nước phập phồng trên mặt đất
Cơn mưa giông rơi lất phất ngoài trời
Từ Ba đi , Mẹ một mình chơi vơi
Nhìn con dại , giọt sầu rơi lặng lẽ
Mây xuống thấp, gió mùa thu thổi nhẹ
Nắng lên cao, manh áo Mẹ sờn vai
Mái tóc đen thêm mỗi lúc một dài
Theo nỗi nhớ ngóng trông ngày đoàn tụ.
oOo
Dâu ngoan hiền, Mẹ vuông tròn cư xử
Vợ thủy chung, Mẹ lam lũ cuộc đời
Miếng canh cặn, bát cơm trắng chưa vơi
Nuốt cay đắng, ngậm bao lời tủi hận
Nuôi chúng con những năm dài lận đận
Thúng xôi vò đặt kế cận gánh chè
Tiếng u hoài kêu khan cổ, ai nghe!
Đành câm nín, mắt lệ nhòe mây trắng
oOo
Bỗng ngày kia khu phố trưa hè vắng
Có một người da xạm nắng trở về
Nét hân hoan, niềm hy vọng tràn trề
Phải người ấy, hay cơn mê chưa dứt ?
Con gọi Mẹ, Mẹ ơi, đây sự thực:
Ba đã về! Thoát cơ cực từ đây!
Thôi vất vã lên thăm chốn tù đày
Vì hạnh phúc có trong tay Ba Mẹ.
MẠC PHƯƠNG ĐÌNH
Nửa khuya giọng hát nhà ai
âm ba tiếng Mẹ ru dài phố đêm
lời ru khi nổi khi chìm
mang mang hoài niệm cho tim bồi hồi.
Ta thầm gọi nhỏ: Mẹ ơi !
tháng ngày thơ ấu đẫm lời Mẹ ru
nghe trong tiềm thức sa mù
giọng xuân đầm ấm, giọng thu dịu dàng
trưa hè giọng Mẹ nhặt khoan
đêm đông lời Mẹ như than lửa hồng…
Một đời thân Mẹ long đong
lời ru vẫn mãi thanh trong ngọt ngào
lời ru như giấc chiêm bao
chắp con đôi cánh bay vào tương lai…
Mải mê biển rộng sông dài
con đi giữ nước áo phai bụi đường
lời ru tình tự quê hương
ngợi ca quốc sử anh hùng tiền nhân
lời ru Mẹ đã bao lần
giục con tiến bước trước ngàn chông gai…
Vọng khuya nghe tiếng ru dài
Viễn phương lòng vẫn u hoài niềm đau !
ĐẠI HƯƠNG
Khi mặt trăng còn mải đang đi dạo
Trên bầu trời chưa chịu khuất trong mây
Những vì sao chơi đuổi bắt từng bầy
Mẹ đã dậy, bắt đầu một ngày mới.
Ngày của mẹ bắt đầu trong bận rộn
Vẫn lo tròn cho giấc ngủ của con
Mẹ cặm cụi nấu những gì con thích
Để sáng mai, con lót dạ đến trường.
Vì thương con, mẹ ngại gì giông bão
Đội mưa dầm để che chở cho con
Mỗi ngày qua nhiều những vết chân chim
Trên mắt mẹ, với màu sương tóc bạc.
Cuộc đời mẹ từng ngày qua lặng lẽ
Mãi âm thầm như ngọn gió miền nam
Làm dịu mát đời con từ thơ bé
Từng phút giây con hít thở hơi trời.
Mẹ có biết bao lần con tự nhủ
Sẽ không hề làm cho mẹ buồn lòng
Nhưng rồi con vẫn là một đùa trẻ
In vết hằn trên trán mẹ lo toan.
Một dòng sông sẽ không trở về nguồn
Bao con suối hòa vào lòng biển lớn
Nhưng con nguyện làm một con suối nhỏ
Chảy suốt đời giữa lòng mẹ yêu thương
Những Bài Thơ Hay Về Mẹ Nhung Bai Tho Hay Ve Me Doc
Ngay Gio To Tien Nen Cung Chay Hay Cung Man
Hướng Dẫn Chuẩn Bị Mâm Cỗ Cúng Thôi Nôi Cho Bé Gái Từ A Đến Z
Mâm Cỗ Cúng Tết Đoan Ngọ Chuẩn Nhất Bà Nội Trợ Nên Biết
Tết Đoan Ngọ Cúng Bánh Gì, Bạn Có Còn Nhớ Không