Xem Nhiều 5/2023 #️ Truyện Quả Mâm Xôi Và Chú Chó Già # Top 12 Trend | Iseeacademy.com

Xem Nhiều 5/2023 # Truyện Quả Mâm Xôi Và Chú Chó Già # Top 12 Trend

Cập nhật thông tin chi tiết về Truyện Quả Mâm Xôi Và Chú Chó Già mới nhất trên website Iseeacademy.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Tác giả: Trịnh Tiểu Mạch Thuyết

Thể loại: Truyện ngắn, hiện đại, chuyện tình anh cảnh sát lỗi thời và cô sinh viên trẻ tuổi, HE

Tình trạng: Hoàn edit

Trong một lần vô tình, Nhâm Viện Viện đã giúp cảnh sát bắt được một tội phạm đang bị truy nã. Người nhận cuộc gọi của cô đêm hôm đó là một người đàn ông có giọng nói trầm ấm, mạnh mẽ và dứt khoát. Ấn tượng đầu tiên đã đến với cô như vậy. Nhưng mà, giữa dòng đời tấp nập và hối hả này, một chút thoáng qua đâu có mang nhiều ý nghĩa.

Thế nên, chuyện tiếp theo xảy đến đã là vài tuần sau. Để khuyến khích những công dân dũng cảm báo án như Nhâm Viện Viện, Sở cảnh sát quyết định thưởng cho cô một khoản tiền, người được giao nhiệm vụ liên lạc với cô cũng chính là người đã nhận cuộc điện thoại đó. Cái này có được tính là duyên phận đến rồi không?

Nhâm Viện Viện nhận được thông báo liền sắp xếp đến Sở cảnh sát nhận tiền thưởng. Ở cái nơi mà trắng đen luôn nhìn nhau bằng ánh mắt hận thù ấy, cô đã gặp được người đàn ông có giọng nói ấm áp hôm nào. Anh có dáng người tiêu chuẩn của một cảnh sát lâu năm, cao to rắn chắc. Người ta thường nói, khí chất của một người có thể vượt qua cả diện mạo bên ngoài. Nhâm Viện Viện cảm thấy vô cùng chính xác.

Tuy anh không tính là quá đẹp trai, nhưng tuyệt đối là có vẻ đẹp nam tính, ngũ quan cân đối, cộng thêm sự trầm tĩnh thì miễn cưỡng cũng có thể xem là cực phẩm. Chỉ có điều, tuổi tác có hơi nhiều một chút. Hoặc ít ra là cô thấy như vậy. Anh nhìn cái gì cũng phải híp mắt lại, nói chuyện cũng rất thận trọng và chừng mực. Tác phong ấy khiến cô tò mò hỏi tên anh. Với tính cách của anh cộng thêm nguyên tắc nghề nghiệp thì chuyện này là không thể. Thế nhưng chẳng hiểu vì lý do gì, anh lại nói với cô, anh tên Trần Ngạn.

Lại thêm một khoảng thời gian trôi qua, hai người không hề trao đổi thêm bất cứ thông tin cá nhân nào, cũng không để lại cách thức liên lạc. Lần gặp tiếp theo cũng là vô tình, hơn nữa anh còn thuận đường đưa cô về. Nhưng mà bạn đừng nôn nóng quá, Trần Ngạn chỉ đưa Nhâm Viện Viện về đến trung tâm thành phố thôi, sau đó thì cô phải tự bắt xe về nhà. Đến cả một cơ hội để hiểu lầm cũng không có.

Cũng không phải quá khó hiểu về tình huống này như vậy. Giữa hai người họ vốn dĩ đâu đã có gì, Trần Ngạn là một người đàn ông trải qua sương gió cuộc đời, tuy anh có cảm tình tốt đẹp với cô gái nhỏ này nhưng bản tính của một người lính được tôi luyện khiến anh luôn thận trọng với tất cả mọi việc. Nhâm Viện Viện là một cô gái trẻ, quen tự do và thích một mình, tuy cô ấn tượng với anh nhưng cũng không đến nỗi khắc sâu trong lòng.

Điều kỳ diệu lại đến vào những ngày sau đó. Khi Trần Ngạn bị kẻ thù cũ tìm đến trả thù, anh lại mang một thân đầy thương tích đến nhà của Nhâm Viện Viện. Kỳ lạ quá phải không? Anh chưa từng tới đó, cũng chưa từng hỏi cô, nhưng chỉ cần nhìn thẻ căn cước của cô một lần là nhớ. Thế nên mới nói, có đôi khi lý trí chọn lờ đi nhưng trái tim lại chú ý. Đến khi cần thì nháy mắt một cái là có thể nhớ được ngay. Trần Ngạn đã tìm đến cô như vậy đấy.

Đột nhiên phải tiếp nhận một người không tính là quen mà cũng không phải là lạ, Nhâm Viện Viện có chút ngoài ý muốn. Nhưng mà cô vốn không ghét người đàn ông này, thậm chí còn có chút lo lắng. Thế nên cũng chẳng suy nghĩ quá nhiều, cứ như vậy mà mang anh vào nhà. Lặng lẽ chăm sóc, lặng lẽ làm cơm ngon, lặng lẽ nhìn anh đến ngẩn ngơ.

Bên ngoài trầm tĩnh không có nghĩa là trong lòng không nổi sóng. Qua vài ngày ở cùng nhau, Trần Ngạn nói với cô gái nhỏ, anh là một người lính lỗi thời, vì bị thương nên chỉ có thể về địa phương nhỏ này làm cảnh sát già. Nhưng mà, anh còn nói anh biết sửa chữa vật dụng trong nhà. Nhâm Viện Viện nghe hiểu, nên cô nói với anh máy sưởi của nhà cô bị hư rồi.

Trần Ngạn nói: “Tôi biết.”

Nhâm Viện Viện lại nói: “Nó luôn luôn hư…”

Trần Ngạn lại nói: “Anh nhớ rồi.”

Vì nó luôn luôn hư, cho nên anh sẽ luôn ở đây.

Chuyện tình cảm của họ nhẹ nhàng vô cùng, tình huống cũng rất giản đơn, nhưng không thể phủ nhận nó vẫn luôn tràn đầy. Cô là quả mâm xôi mọng nước thơm ngọt, anh là chú chó già lặng lẽ ở bên. Nghe có vẻ trái ngược nhưng lại hoà hợp đến lạ kỳ. Là vì trong lòng có nhau, mọi sự khác biệt đều không còn ý nghĩa, phải không?

Thêm một vài tình huống nghề nghiệp của anh, thêm một vài cảm xúc của cô khi đối mặt. Vì là truyện ngắn nên cũng chỉ thoáng qua như vậy thôi. Đọc để hiểu rằng, tình cảm luôn cần có hoàn cảnh để nảy sinh và luôn cần thử thách để tôi luyện. Trần Ngạn không phải là cảnh sát xuất chúng gì cả, Nhâm Viện Viện cũng không phải là cô gái xuất sắc khó tìm, họ chỉ là những người bình thường, cố gắng hết sức để hoàn thành công việc và sống tốt nhất có thể. Chính vì không yêu cầu quá cao, họ mới tìm thấy tình yêu, đơn giản mà hạnh phúc.

Đôi khi, không cần quá cố gắng để trở thành người đặc biệt của một ai đó, chỉ cần là chính mình. Nếu trong tim người đó có bạn, mọi thứ tự khắc sẽ trở nên đặc biệt thôi.

Quả Mâm Xôi Và Chú Chó Già

Các bạn đang theo dõi bài viết về QUẢ MÂM XÔI VÀ CHÚ CHÓ GIÀ – chúng tôi tại chúng tôi Trang web tổng hợp về tin tức, giải trí, truyện online…Cảm ơn các bạn đã quan tâm và theo dõi!

Trong một lần vô tình, Nhâm Viện Viện đã giúp cảnh sát bắt được một tội phạm đang bị truy nã. Người nhận cuộc gọi của cô đêm hôm đó là một người đàn ông có giọng nói trầm ấm, mạnh mẽ và dứt khoát. Ấn tượng đầu tiên đã đến với cô như vậy. Nhưng mà, giữa dòng đời tấp nập và hối hả này, một chút thoáng qua đâu có mang nhiều ý nghĩa.

Thế nên, chuyện tiếp theo xảy đến đã là vài tuần sau. Để khuyến khích những công dân dũng cảm báo án như Nhâm Viện Viện, Sở cảnh sát quyết định thưởng cho cô một khoản tiền, người được giao nhiệm vụ liên lạc với cô cũng chính là người đã nhận cuộc điện thoại đó. Cái này có được tính là duyên phận đến rồi không?

Nhâm Viện Viện nhận được thông báo liền sắp xếp đến Sở cảnh sát nhận tiền thưởng. Ở cái nơi mà trắng đen luôn nhìn nhau bằng ánh mắt hận thù ấy, cô đã gặp được người đàn ông có giọng nói ấm áp hôm nào. Anh có dáng người tiêu chuẩn của một cảnh sát lâu năm, cao to rắn chắc. Người ta thường nói, khí chất của một người có thể vượt qua cả diện mạo bên ngoài. Nhâm Viện Viện cảm thấy vô cùng chính xác.

Tuy anh không tính là quá đẹp trai, nhưng tuyệt đối là có vẻ đẹp nam tính, ngũ quan cân đối, cộng thêm sự trầm tĩnh thì miễn cưỡng cũng có thể xem là cực phẩm. Chỉ có điều, tuổi tác có hơi nhiều một chút. Hoặc ít ra là cô thấy như vậy. Anh nhìn cái gì cũng phải híp mắt lại, nói chuyện cũng rất thận trọng và chừng mực. Tác phong ấy khiến cô tò mò hỏi tên anh. Với tính cách của anh cộng thêm nguyên tắc nghề nghiệp thì chuyện này là không thể. Thế nhưng chẳng hiểu vì lý do gì, anh lại nói với cô, anh tên Trần Ngạn.

Lại thêm một khoảng thời gian trôi qua, hai người không hề trao đổi thêm bất cứ thông tin cá nhân nào, cũng không để lại cách thức liên lạc. Lần gặp tiếp theo cũng là vô tình, hơn nữa anh còn thuận đường đưa cô về. Nhưng mà bạn đừng nôn nóng quá, Trần Ngạn chỉ đưa Nhâm Viện Viện về đến trung tâm thành phố thôi, sau đó thì cô phải tự bắt xe về nhà. Đến cả một cơ hội để hiểu lầm cũng không có.

Cũng không phải quá khó hiểu về tình huống này như vậy. Giữa hai người họ vốn dĩ đâu đã có gì, Trần Ngạn là một người đàn ông trải qua sương gió cuộc đời, tuy anh có cảm tình tốt đẹp với cô gái nhỏ này nhưng bản tính của một người lính được tôi luyện khiến anh luôn thận trọng với tất cả mọi việc. Nhâm Viện Viện là một cô gái trẻ, quen tự do và thích một mình, tuy cô ấn tượng với anh nhưng cũng không đến nỗi khắc sâu trong lòng.

Điều kỳ diệu lại đến vào những ngày sau đó. Khi Trần Ngạn bị kẻ thù cũ tìm đến trả thù, anh lại mang một thân đầy thương tích đến nhà của Nhâm Viện Viện. Kỳ lạ quá phải không? Anh chưa từng tới đó, cũng chưa từng hỏi cô, nhưng chỉ cần nhìn thẻ căn cước của cô một lần là nhớ. Thế nên mới nói, có đôi khi lý trí chọn lờ đi nhưng trái tim lại chú ý. Đến khi cần thì nháy mắt một cái là có thể nhớ được ngay. Trần Ngạn đã tìm đến cô như vậy đấy.

Đột nhiên phải tiếp nhận một người không tính là quen mà cũng không phải là lạ, Nhâm Viện Viện có chút ngoài ý muốn. Nhưng mà cô vốn không ghét người đàn ông này, thậm chí còn có chút lo lắng. Thế nên cũng chẳng suy nghĩ quá nhiều, cứ như vậy mà mang anh vào nhà. Lặng lẽ chăm sóc, lặng lẽ làm cơm ngon, lặng lẽ nhìn anh đến ngẩn ngơ.

Bên ngoài trầm tĩnh không có nghĩa là trong lòng không nổi sóng. Qua vài ngày ở cùng nhau, Trần Ngạn nói với cô gái nhỏ, anh là một người lính lỗi thời, vì bị thương nên chỉ có thể về địa phương nhỏ này làm cảnh sát già. Nhưng mà, anh còn nói anh biết sửa chữa vật dụng trong nhà. Nhâm Viện Viện nghe hiểu, nên cô nói với anh máy sưởi của nhà cô bị hư rồi.

Trần Ngạn nói: “Tôi biết.”Nhâm Viện Viện lại nói: “Nó luôn luôn hư…”Trần Ngạn lại nói: “Anh nhớ rồi.”Vì nó luôn luôn hư, cho nên anh sẽ luôn ở đây.

Chuyện tình cảm của họ nhẹ nhàng vô cùng, tình huống cũng rất giản đơn, nhưng không thể phủ nhận nó vẫn luôn tràn đầy. Cô là quả mâm xôi mọng nước thơm ngọt, anh là chú chó già lặng lẽ ở bên. Nghe có vẻ trái ngược nhưng lại hoà hợp đến lạ kỳ. Là vì trong lòng có nhau, mọi sự khác biệt đều không còn ý nghĩa, phải không?

Thêm một vài tình huống nghề nghiệp của anh, thêm một vài cảm xúc của cô khi đối mặt. Vì là truyện ngắn nên cũng chỉ thoáng qua như vậy thôi. Đọc để hiểu rằng, tình cảm luôn cần có hoàn cảnh để nảy sinh và luôn cần thử thách để tôi luyện. Trần Ngạn không phải là cảnh sát xuất chúng gì cả, Nhâm Viện Viện cũng không phải là cô gái xuất sắc khó tìm, họ chỉ là những người bình thường, cố gắng hết sức để hoàn thành công việc và sống tốt nhất có thể. Chính vì không yêu cầu quá cao, họ mới tìm thấy tình yêu, đơn giản mà hạnh phúc.

Đôi khi, không cần quá cố gắng để trở thành người đặc biệt của một ai đó, chỉ cần là chính mình. Nếu trong tim người đó có bạn, mọi thứ tự khắc sẽ trở nên đặc biệt thôi.

” “: Trích dẫn từ truyện

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họaCre pic: Google/huaban

Quả Mâm Xôi Là Quả Gì? Sử Dụng Quả Mâm Xôi Có Tác Dụng Gì?

Hiện nay giới trẻ đang khá xôn xao với loại quả tới từ trời Âu này.

Ai cũng muốn một lần thưởng thức vị tươi ngon của loại quả được mệnh danh thần thánh này.

Quả mâm xôi hay còn được gọi với cái tên tiếng anh là Raspberry, 1 số nước Châu Á gọi là quả Phúc Bồn Tử rất dễ trồng đây là một loại quả mọng, theo loại cây mọc dại, nhưng những năm gần đây nó đã được trở thành một cây nông nghiệp mang lại giá trị kinh tế cao.

Acid hữu cơ ( trong đó acid citric, salycilic và malic là chiếm ưu thế nhất.)

Vitamin

Chất xơ

Khoáng chất…

Quả mâm xôi có vị chua nhẹ, vị ngọt nhẹ, và được giới trẻ rất yêu thích không chỉ về mùi vị mà còn vì những công dụng kì diệu của nó đối với sức khỏe.

Những công dụng của quả mâm xôi với sức khỏe con người.

Với thành phần chứa nhiều loại vitamin đặc biệt là vitamin C, và sự phối hợp với nguồn chất chống oxy hóa của loại quả này, quả mâm xôi tạo nên một cơ chế chống oxy hóa hoàn hảo và vững bền cho các tế bào trong cơ thể, đặc biệt là da.

Một lượng Xeton rất nhỏ trong quả mâm xôi góp phần ngăn cản sự hoạt động của gốc tự do, nguyên nhân gây nên phản ứng oxy hóa trong cơ thể và ung thư.

Giúp phục hồi nhanh chóng những tổn thương tại võng mạc mắt.

– Tốt cho tim mạch.

Các nhà khoa học cho biết, sau những nghiên cứu mà họ thực hiện về quả mâm xôi thì loại quả này có một lọai acid gọi là ellagic, đây là một loại acid được y học chứng minh là có tác dụng trong việc giảm nguy cơ và triệu chứng mắc phải của bệnh nhồi máu cơ tim, trên cơ chế, lọc thải cholesterol và giảm huyết áp, ngăn ngừa nguy cơ mắc bệnh tai biến mạch máu não.

Ngoài ra nguy cơ xơ vữa động mạch cũng được giảm một cách đáng kể nhờ hoạt động của acid salycilic trong quả mâm xôi.

Nếu bạn lo gan nhiễm mỡ thì quả mâm xôi có thể giúp bạn đấy.

Bên cạnh những lợi ích của quả mâm xôi về sức khỏe được công bố trên thì còn có rất nhiều những lợi ích khác mà quả mâm xôi còn có thể mang đến cho cơ thể bạn.

Không cần quá nhiều, mỗi ngày chỉ cần một ít quả mâm xôi hay nước ngâm hoặc ép của loại quả này cũng giúp bạn có thể chăm sóc sức khỏe một cách tốt hơn và đơn giản hơn rất là nhiều rồi đấy.

Truyện Cười Trạng Quỳnh Thi Mâm Ngũ Quả

Là người cưỡi đầu cưỡi cổ thiên hạ, chúa Trịnh tha hồ bày ra những trò du hí để được chơi bời thỏa thích. Một trong những thú chơi đó là trò thi “mâm ngũ quả” hàng năm vào dịp rằm trung thu.

Nhà chúa đặt giải thưởng cho ai có được mâm ngũ quả đẹp nhất, quí nhất, ngon lành nhất và lạ nhất. Các gia đình quyền quí và giàu có trong thành Thăng Long đua nhau sắm những mâm ngũ quả cực kỳ đắt tiền để mong đoạt giải, khoe sang với thiên hạ.

Trạng Quỳnh thấy thiên hạ náo nức dự thi, cũng tuyên bố với mọi người:

– Năm nay tôi sẽ dự thi cho mà coi! Tôi đã trượt kỳ thi Hội, nhưng nhất định thi ngũ quả thì tôi sẽ chiếm giải, cho thiên hạ lác mắt một phen!

Trong khi ai nấy đều kỳ công sắm những thứ trái cây quí nhất trong nước như đào mận Lạng Sơn, hồng Hạc Trì, nhãn lồng Sơn Nam (Hưng Yên), vải thiều Hải Dương, cam Nghệ An… thì Trạng Quỳnh lại mang thi bằng một bức tranh thiếu nữ khỏa thân.

Chúa và bà chính cung cùng xem bức tranh lạ lùng và chất vấn:

– Bức tranh này mà trạng dám bảo là mâm ngũ quả ư?

Trạng Quỳnh gật gù mỉm cười:

Vừa nghe trạng giảng giải, nhà chúa vừa say mắt ngắm đủ “ngũ quả” và ngài cứ nuốt nước miếng ừng ực, lòng ngài rạo rực, y như thể ngài bị 5 thứ quả kỳ diệu kia hớp mất hồn vía. Bà chính cung đứng bên cạnh đưa mắt lườm ngài mấy lần, ngài cũng thây kệ. Đoạn ngài phán:

– Giá mâm ngũ quả của khanh mà là thật thì ta chấm giải nhất cho khanh, không còn phải đắn đo gì nữa!

Quỳnh can ngay:

– Ấy, khải chúa thượng! Sở dĩ mâm ngũ quả này được thần chọn dự thi là vì nó không bao giờ tàn úa lạt phai. Chứ nếu nó là thật thì bất quá chúa thượng chỉ thích nó được 2 ngày là cùng!

Chúa chợt nhớ lại những thứ “ngũ quả” mà ngài đã được nếm và nếm rồi thì chán, ngài liền so chúng với người thiếu nữ mơn mởn xuân xanh trong tranh và quả thật ngài cảm thấy nàng thiếu nữ này có sức hấp dẫn hơn hẳn. Nàng nằm phơi tấm thân nõn nường ở đó, nhưng ngay cả chúa nữa cũng không tài nào chiếm đoạt nổi nàng, mà chỉ có thể chiêm ngưỡng bằng mắt để tưởng tượng và mơ ước mà thôi! Chúa cả cười, vỗ đùi kêu lên:

– Ta chịu khanh nói chí lý! Chí lý!

Ý chúa là ý Trời, năm ấy mâm ngũ quả của Trạng Quỳnh chiếm giải nhất. Bàn dân thiên hạ biết chuyện đều bái phục trí tuệ siêu quần của trạng và lấy làm xấu hổ cho cái đầu óc bã đậu thô thiển của mình.

Bạn đang xem bài viết Truyện Quả Mâm Xôi Và Chú Chó Già trên website Iseeacademy.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!