Cập nhật thông tin chi tiết về Tụng Kinh, Lạy Phật, Sám Hối – Chùa Phổ Hiền mới nhất trên website Iseeacademy.com. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Tụng kinh, lạy Phật, Sám hối và Thiền quán
Trong quá trình tiến tu, Thái tử Sĩ Ðạt Ta ngồi thiền định dưới cội bồ đề trong 21 ngày là đạt quả vị Vô thượng Ðẳng giác. Còn chúng ta đầy phiền não, nên ngồi yên thì trần lao hiện ra. Chẳng những không thành Phật, mà tu một lúc chúng ta trở thành hung ác, phiền muộn. Ðó là vì chúng ta chất chứa toàn nghiệp trần lao, nên khi tu, tâm phiền não này có sẵn và tự động bộc phát. Trái lại tâm đức Phật có toàn hột giống thanh tịnh, nó tự nảy mầm, kết thành quả Bồ đề khi Ngài tư duy, thâm nhập thiền định. Có thể ví tâm nhơ bẩn của chúng sinh như đất có sẵn hột cỏ, gặp phân, nước, cỏ lên nhanh. Chúng ta tự xác định mình là chúng sanh với đầy đủ chúng sanh nghiệp, chúng sanh phiền não, nên không thể nào làm như Phật. Từ thân phận chúng sanh phàm phu ấy khởi tu, chúng ta cần nỗ lực chuyển nghiệp trước. Ðức Phật dạy rằng quá trình tu tập để chuyển nghiệp không đơn giản, phải trải qua 3 a-tăng-kỳ kiếp mới chuyển được tất cả nghiệp ác của chúng ta.
Mỗi a-tăng-kỳ kiếp là thời gian vô định, tùy thộc vào năng lực tu hành của từng người khác nhau. A-tăng-kỳ thứ nhất, chúng ta làm sao cho sạch nghiệp, đắc được quả vị A La Hán, mới coi như hoàn tất giai đoạn một. Bước qua a-tăng-kỳ thứ hai, chúng ta tu quán nhân duyên và phát sanh được trí huệ vô lậu, thấy được quá khứ cùng mối tương quan của ta và người. Và ở a-tăng-kỳ thứ ba, chúng ta phải tu Bồ Tát đạo cho viên mãn. Như vậy, một đời người không thể nào thực hiện trọn vẹn 3 việc: thanh tịnh hóa thân tâm, phát sanh trí tuệ và thực hiện đầy đủ công đức. Thành tựu 3 việc này rồi, mới ngồi Bồ Ðề đạo tràng 21 ngày, phá ma quân, thành Vô thượng Ðẳng giác.
Ý thức tinh thần Phật dạy như thế, chúng ta tự biết không thể tu chân thật môn để tiếp cận được chân lý. Từ đó, chúng ta phải trở lại tu phương tiện của đức Phật, tức tạo điều kiện để chúng ta thâm nhập Phật đạo. Phương tiện mà chúng ta thường tu là đọc tụng kinh điển, kết hợp với tu thiền quán. Vì có đọc kinh điển chúng ta mới tâm đắc và suy nghĩ về lời Phật dạy. Chúng ta đọc tụng và quán sát 12 bộ kinh là 12 vấn đề lớn của đức Phật dạy, đó là bước đầu quán sát giáo pháp Pháp thân. Vì chúng ta không thể thấy trực tiếp Pháp thân Phật, nên coi lời dạy của Phật là Pháp thân Ngài.
Trong thời gian này, chúng ta siêng năng đọc tụng kinh điển và ngồi yên quán sát lời dạy đó để ứng dụng trong cuộc sống. Lúc ấy chúng ta chỉ mới tu trong tâm. Phương tiện này giúp tâm ta thanh tịnh dễ dàng. Thật vậy trên bước đường tu, chúng ta tự làm cho tâm thanh tịnh không đơn giản. Ðiển hình như Kiều Trần Như hay Xá lợi Phất tu trải qua 60 kiếp cũng không đắc được A La Hán. Nhưng có đức Phật đắc đạo rồi, giống như có người phát minh ra chân lý, chúng ta chỉ cần nghiên cứu chân lý thì dễ hơn, còn tự tìm ra không nỗi. Chúng ta dễ đắc đạo nhờ nương theo giáo pháp Phật có sẵn, suy nghĩ, chứng nghiệm trong cuộc sống. Tu theo pháp Phật, quán sát pháp, phiền não chúng ta tự lắng yên.
Tôi tâm đắc pháp tu này, vì khi đọc tụng lời Phật, tôi tự cảm thấy an lành, tức lấy hình ảnh đẹp để xóa hình ảnh xấu trong lòng. Tu đúng pháp như vậy, mỗi niệm tâm, ta cảm thấy thăng hoa cuộc sống tâm linh, dần dần đẹp, khỏe, giàu, được kính trọng thêm; vì đã lấy Phật đức trang nghiêm thân tâm. Cách tu này có kết quả nhanh nhất. Thật vậy, ta là phàm phu, nhưng khoác áo Phật vào thân, đưa pháp Phật vào lời nói, lấy tâm Phật gắn vào tâm chúng ta, thì chúng ta trở thành biểu tượng của Phật.
Như vậy, chỉ mới quán pháp Phật, có giáo pháp Pháp thân thôi, mà chúng ta biến thành thường trú pháp thân Phật, vì lời nói, suy nghĩ, việc làm của chúng ta giống Phật, khiến người liên tưởng đến Phật. Không làm được như vậy, mà chúng ta tu mang hình thức tu, là phạm tội phá pháp. Suy nghĩ lời Phật dạy là Thiền và đọc tụng kinh điển là Giáo; kết hợp hai pháp phương tiện này lại để tu mới có kết quả tốt. Vì đọc kinh suông, không suy nghĩ, không hiểu nghĩa, cũng chẵng có tác dụng gì. Và không thiền thì làm sao phát sanh trí tuệ.
Trong quá trình tu đọc tụng kinh điển và thiền quán, mỗi ngày phiền não chúng ta lắng yên và tâm trí trở nên sáng suốt. Còn để nguyên phiền não mà đọc tụng kinh thì chúng ta quên lời Phật dạy, không áp dụng được trong cuộc sống lẫn lộn Phật và ma, tất nhiên đầu óc cũng u mê. Ngoài việc sử dụng pháp tụng kinh kèm với thiền quán, chúng ta còn có pháp phương tiện thứ hai là lạy Phật và thiền quán.
Người đọc tụng kinh điển, nhưng không đạt được kết quả tốt vì không kết hợp pháp đọc tụng kinh với thiền quán, tức miệng đọc mà tâm nghĩ sai trái, nên phước không sanh. Trong lúc đọc tụng kinh và nghĩ đến Phật thì phải hiện tướng bên ngoài tốt, dễ thương; vì Phật dạy tướng tùy tâm hiện. Căn cứ vào lời dạy ấy, nên chưa hiện hảo tướng là biết tâm chúng ta chưa tốt. Ngài Thiên Thai dạy chúng ta phải lạy Phật, sám hối cho đến thấy hảo tướng Phật và hảo tướng ta hiện ra. Thấy hảo tướng Phật, là Phật đã vào tâm ta và sẽ thể hiện ra hình tướng của ta, nên lúc ấy tâm ta mới là thiền, thân mới làm giống Phật. Tu ở giai đoạn hai, chúng ta vừa lạy Phật vừa quán tưởng với tất cả tâm thành. Lạy mà không quán tưởng thì lạy một cách máy móc, lạy hư không hay lạy khối xi măng, làm sao có phước được. Tệ hơn nữa, thân lạy Phật mà tâm khởi niệm ác, chắc chắn đọa.
Trên tinh thần quán tưởng mới là quan trọng, chúng ta phải thiền quán trước thì mới thấy thân ta ở trước Phật và có Phật để chúng ta lạy. Quán được một Phật hay nhiều Phật, hay nói khác nương được lực Phổ Hiền để “nhứt thân phục hiện sát trần thân”, tức đảnh lễ không sót một vị Phật nào, thể hiện tâm thành đạt đến đỉnh cao nhất. Lạy Phật suông không có thiền quán chẳng khác gì chúng ta làm một động tác thể thao, không đạt được lợi lạc nào cho đời sống tâm linh. Lạy kèm theo thiền quán thì lạy xong nét mặt chúng ta sáng ra, vui tươi, không mệt. Mỗi lần tu, chúng ta kiểm chứng việc lạy Phật đúng hay sai bằng cách căn cứ vào kết quả sau khi lạy. Lạy nhẹ nhàng, không tháo mồ hôi, không thấy mệt, tâm hồn thanh thản, an lạc là biết chúng đã nhập tâm, cảm được mười phương Phật, nên hành lễ đạt đến siêu tự nhiên, không biết nóng lạnh, vượt được sự chi phối của ngoại duyên, thâm nhập đạo. Còn lạy Phật đổ mồ hôi đầm đìa, thở không ra hơi, tim đập dồn dập, đến mức sợ không dám lạy nữa là chúng ta đã tu sai pháp.
Người tu đúng phải có kết quả tốt. Chúng ta nỗ lực huân tu Phật pháp, càng đem giáo pháp nhiều vào tâm càng tốt. Riêng tôi, nhờ siêng năng đọc tụng kinh điển, suy gẫm những việc làm cao quý của Phật và Bồ Tát càng thấy thích tu. Và sử dụng phương tiện lạy Phật song hành với thiền quán, nên thấy Phật, mới lạy được Phật, công đức mới sanh, được những điều bất tư nghì như sức khỏe lại tăng theo tuổi đời, tâm hồn an vui theo nghịch cảnh. Tu a-tăng-kỳ kiếp thứ nhất cho đến sạch nghiệp, tức đạt đến vị trí của Bồ Tát đệ bát địa, chuyển A lại da thức thành Bạch tịnh thức thì tâm không còn móng khởi điều gì nữa.
Ðến phương tiện thứ ba, chúng ta sám hối, nhưng cũng phải kèm thea gia công thiền quán. Chúng ta thường chọn ngày 15 và 30 làm lễ sám hối, Phật gọi là ngày trưởng tịnh. Ngày 15 trăng tỏ và 30 không có trăng là thời gian mà mặt trăng ảnh hưởng đến cơ thể chúng ta, tạo thành nhiều chuyển đổI, kể cả tâm lý cũng đổi theo. Ngày ấy chúng ta không tu thì nghiệp ác dễ sanh trưởng. Vì vậy, đức Phật chọn ngày này để tu, không cho làm, sợ sanh phiền não, không phải chọn đó là ngày tốt.
Chúng ta ngồi yên để kiểm điểm lại là vừa sám hối vừa tu tập thiền quán mới thực là sám hối. Có người nghĩ lạy Phật sẽ hết tội, nhưng Phật không bắt tội cũng không tha tội cho ta được. Ngài không đẩy ta vào địa ngục, cũng không đưa ta lên thiên đàng. Chúng ta không cầu xin Phật. Nhưng tại sao chúng ta lạy Phật? Lạy Phật và sám hối chính là mượn hình ảnh thánh thiện trọn lành của Phật để thay thế hình ảnh xấu ác, tội lỗi. Vì thế, tu sám hối, chúng ta phải quán được 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp của Ngài, 3.000 oai nghi, 80.000 tế hạnh, đem đức tướng ấy của Phật so với thân ô uế, tội lỗi, dễ ghét của chúng ta, để thấy rõ chúng ta phạm những sai lầm gì mà ra nông nỗi này và đức Phật tạo phước đức gì mà Ngài cao sang như vậy. Muốn biết tội đời trước, chúng ta nhìn thành quả đời này của mình. Ðời trước sát sanh hại mạng, gian tham nên đời này bệnh hoạn, yếu đuối, nghèo khó.
Chúng ta sám tiền khiên, hối hậu quá, nghĩa là nhận ra sai lầm quá khứ và ăn năn, không tái phạm. Chúng ta theo Phật, hiện tại cứ lo làm việc tốt thì hạt giống tốt tự lên, lâu ngày điều tốt này thay cho sai lầm xấu của quá khứ. Còn chúng ta cứ sống với xấu ác quá khứ thì một thời gian sau, xấu ấy sẽ bộc phát thành hiện tại. Nếu ác nghiệp cũ không khởi hiện hành thì nó cũng bị hư hoại luôn. Kiểm chứng kết quả tu thấy chúng ta không còn giận, không còn buồn là biết chúng ta đã tiêu hủy được hạt giống xấu. Muốn hạt giống ác mất, phải trồng hạt giống tốt, là trồng căn lành bằng cách lạy Phật, sám hối. Nghĩ về Phật, về Thánh hiền, tán thán công đức các Ngài thì những điều cao quý ấy trang nghiêm tâm ta, tội lần tiêu, lòng chúng ta tự thanh thản.
Tóm lại, tụng kinh, lạy Phật, sám hối song hành với thiền quán, chúng ta quan sát xem Phật, Bồ Tát, Thánh hiền làm gì, chúng ta tập làm theo, để điều chỉnh thân tâm chúng ta lần cho giống các Ngài. Chuyển hóa được tâm thành thánh thiện, chắc chắn hoàn cảnh cũng tự chuyển đổi tốt đẹp theo ; vì Phật dạy y báo tùy thuộc chánh báo. Nương theo những chiếc phao phương tiện mà đức Phật để lại, chúng ta hành xử lợi lạc cho mình và người để Phật pháp còn mãi trên thế gian lợi lạc chúng hữu tình.
(Hòa Thượng Thích Trí Quảng)
Tụng Kinh, Lạy Phật, Sám Hối
Trong quá trình tiến tu, Thái tử Sĩ Ðạt Ta ngồi thiền định dưới cội bồ đề trong 21 ngày là đạt quả vị Vô thượng Ðẳng giác. Còn chúng ta đầy phiền não, nên ngồi yên thì trần lao hiện ra. Chẳng những không thành Phật, mà tu một lúc chúng ta trở thành hung ác, phiền muộn. Ðó là vì chúng ta chất chứa toàn nghiệp trần lao, nên khi tu, tâm phiền não này có sẵn và tự động bộc phát. Trái lại tâm đức Phật có toàn hột giống thanh tịnh, nó tự nảy mầm, kết thành quả Bồ đề khi Ngài tư duy, thâm nhập thiền định. Có thể ví tâm nhơ bẩn của chúng sinh như đất có sẵn hột cỏ, gặp phân, nước, cỏ lên nhanh. Chúng ta tự xác định mình là chúng sanh với đầy đủ chúng sanh nghiệp, chúng sanh phiền não, nên không thể nào làm như Phật. Từ thân phận chúng sanh phàm phu ấy khởi tu, chúng ta cần nỗ lực chuyển nghiệp trước. Ðức Phật dạy rằng quá trình tu tập để chuyển nghiệp không đơn giản, phải trải qua 3 a-tăng-kỳ kiếp mới chuyển được tất cả nghiệp ác của chúng ta.
Mỗi a-tăng-kỳ kiếp là thời gian vô định, tùy thộc vào năng lực tu hành của từng người khác nhau. A-tăng-kỳ thứ nhất, chúng ta làm sao cho sạch nghiệp, đắc được quả vị A La Hán, mới coi như hoàn tất giai đoạn một. Bước qua a-tăng-kỳ thứ hai, chúng ta tu quán nhân duyên và phát sanh được trí huệ vô lậu, thấy được quá khứ cùng mối tương quan của ta và người. Và ở a-tăng-kỳ thứ ba, chúng ta phải tu Bồ Tát đạo cho viên mãn. Như vậy, một đời người không thể nào thực hiện trọn vẹn 3 việc: thanh tịnh hóa thân tâm, phát sanh trí tuệ và thực hiện đầy đủ công đức. Thành tựu 3 việc này rồi, mới ngồi Bồ Ðề đạo tràng 21 ngày, phá ma quân, thành Vô thượng Ðẳng giác.
Ý thức tinh thần Phật dạy như thế, chúng ta tự biết không thể tu chân thật môn để tiếp cận được chân lý. Từ đó, chúng ta phải trở lại tu phương tiện của đức Phật, tức tạo điều kiện để chúng ta thâm nhập Phật đạo. Phương tiện mà chúng ta thường tu là đọc tụng kinh điển, kết hợp với tu thiền quán. Vì có đọc kinh điển chúng ta mới tâm đắc và suy nghĩ về lời Phật dạy. Chúng ta đọc tụng và quán sát 12 bộ kinh là 12 vấn đề lớn của đức Phật dạy, đó là bước đầu quán sát giáo pháp Pháp thân. Vì chúng ta không thể thấy trực tiếp Pháp thân Phật, nên coi lời dạy của Phật là Pháp thân Ngài.
Trong thời gian này, chúng ta siêng năng đọc tụng kinh điển và ngồi yên quán sát lời dạy đó để ứng dụng trong cuộc sống. Lúc ấy chúng ta chỉ mới tu trong tâm. Phương tiện này giúp tâm ta thanh tịnh dễ dàng. Thật vậy trên bước đường tu, chúng ta tự làm cho tâm thanh tịnh không đơn giản. Ðiển hình như Kiều Trần Như hay Xá lợi Phất tu trải qua 60 kiếp cũng không đắc được A La Hán. Nhưng có đức Phật đắc đạo rồi, giống như có người phát minh ra chân lý, chúng ta chỉ cần nghiên cứu chân lý thì dễ hơn, còn tự tìm ra không nỗi. Chúng ta dễ đắc đạo nhờ nương theo giáo pháp Phật có sẵn, suy nghĩ, chứng nghiệm trong cuộc sống. Tu theo pháp Phật, quán sát pháp, phiền não chúng ta tự lắng yên.
Tôi tâm đắc pháp tu này, vì khi đọc tụng lời Phật, tôi tự cảm thấy an lành, tức lấy hình ảnh đẹp để xóa hình ảnh xấu trong lòng. Tu đúng pháp như vậy, mỗi niệm tâm, ta cảm thấy thăng hoa cuộc sống tâm linh, dần dần đẹp, khỏe, giàu, được kính trọng thêm; vì đã lấy Phật đức trang nghiêm thân tâm. Cách tu này có kết quả nhanh nhất. Thật vậy, ta là phàm phu, nhưng khoác áo Phật vào thân, đưa pháp Phật vào lời nói, lấy tâm Phật gắn vào tâm chúng ta, thì chúng ta trở thành biểu tượng của Phật.
Như vậy, chỉ mới quán pháp Phật, có giáo pháp Pháp thân thôi, mà chúng ta biến thành thường trú pháp thân Phật, vì lời nói, suy nghĩ, việc làm của chúng ta giống Phật, khiến người liên tưởng đến Phật. Không làm được như vậy, mà chúng ta tu mang hình thức tu, là phạm tội phá pháp. Suy nghĩ lời Phật dạy là Thiền và đọc tụng kinh điển là Giáo; kết hợp hai pháp phương tiện này lại để tu mới có kết quả tốt. Vì đọc kinh suông, không suy nghĩ, không hiểu nghĩa, cũng chẵng có tác dụng gì. Và không thiền thì làm sao phát sanh trí tuệ.
Trong quá trình tu đọc tụng kinh điển và thiền quán, mỗi ngày phiền não chúng ta lắng yên và tâm trí trở nên sáng suốt. Còn để nguyên phiền não mà đọc tụng kinh thì chúng ta quên lời Phật dạy, không áp dụng được trong cuộc sống lẫn lộn Phật và ma, tất nhiên đầu óc cũng u mê. Ngoài việc sử dụng pháp tụng kinh kèm với thiền quán, chúng ta còn có pháp phương tiện thứ hai là lạy Phật và thiền quán.
Người đọc tụng kinh điển, nhưng không đạt được kết quả tốt vì không kết hợp pháp đọc tụng kinh với thiền quán, tức miệng đọc mà tâm nghĩ sai trái, nên phước không sanh. Trong lúc đọc tụng kinh và nghĩ đến Phật thì phải hiện tướng bên ngoài tốt, dễ thương; vì Phật dạy tướng tùy tâm hiện. Căn cứ vào lời dạy ấy, nên chưa hiện hảo tướng là biết tâm chúng ta chưa tốt. Ngài Thiên Thai dạy chúng ta phải lạy Phật, sám hối cho đến thấy hảo tướng Phật và hảo tướng ta hiện ra. Thấy hảo tướng Phật, là Phật đã vào tâm ta và sẽ thể hiện ra hình tướng của ta, nên lúc ấy tâm ta mới là thiền, thân mới làm giống Phật. Tu ở giai đoạn hai, chúng ta vừa lạy Phật vừa quán tưởng với tất cả tâm thành. Lạy mà không quán tưởng thì lạy một cách máy móc, lạy hư không hay lạy khối xi măng, làm sao có phước được. Tệ hơn nữa, thân lạy Phật mà tâm khởi niệm ác, chắc chắn đọa.
Trên tinh thần quán tưởng mới là quan trọng, chúng ta phải thiền quán trước thì mới thấy thân ta ở trước Phật và có Phật để chúng ta lạy. Quán được một Phật hay nhiều Phật, hay nói khác nương được lực Phổ Hiền để “nhứt thân phục hiện sát trần thân”, tức đảnh lễ không sót một vị Phật nào, thể hiện tâm thành đạt đến đỉnh cao nhất. Lạy Phật suông không có thiền quán chẳng khác gì chúng ta làm một động tác thể thao, không đạt được lợi lạc nào cho đời sống tâm linh. Lạy kèm theo thiền quán thì lạy xong nét mặt chúng ta sáng ra, vui tươi, không mệt. Mỗi lần tu, chúng ta kiểm chứng việc lạy Phật đúng hay sai bằng cách căn cứ vào kết quả sau khi lạy. Lạy nhẹ nhàng, không tháo mồ hôi, không thấy mệt, tâm hồn thanh thản, an lạc là biết chúng đã nhập tâm, cảm được mười phương Phật, nên hành lễ đạt đến siêu tự nhiên, không biết nóng lạnh, vượt được sự chi phối của ngoại duyên, thâm nhập đạo. Còn lạy Phật đổ mồ hôi đầm đìa, thở không ra hơi, tim đập dồn dập, đến mức sợ không dám lạy nữa là chúng ta đã tu sai pháp.
Người tu đúng phải có kết quả tốt. Chúng ta nỗ lực huân tu Phật pháp, càng đem giáo pháp nhiều vào tâm càng tốt. Riêng tôi, nhờ siêng năng đọc tụng kinh điển, suy gẫm những việc làm cao quý của Phật và Bồ Tát càng thấy thích tu. Và sử dụng phương tiện lạy Phật song hành với thiền quán, nên thấy Phật, mới lạy được Phật, công đức mới sanh, được những điều bất tư nghì như sức khỏe lại tăng theo tuổi đời, tâm hồn an vui theo nghịch cảnh. Tu a-tăng-kỳ kiếp thứ nhất cho đến sạch nghiệp, tức đạt đến vị trí của Bồ Tát đệ bát địa, chuyển A lại da thức thành Bạch tịnh thức thì tâm không còn móng khởi điều gì nữa.
Ðến phương tiện thứ ba, chúng ta sám hối, nhưng cũng phải kèm thea gia công thiền quán. Chúng ta thường chọn ngày 15 và 30 làm lễ sám hối, Phật gọi là ngày trưởng tịnh. Ngày 15 trăng tỏ và 30 không có trăng là thời gian mà mặt trăng ảnh hưởng đến cơ thể chúng ta, tạo thành nhiều chuyển đổI, kể cả tâm lý cũng đổi theo. Ngày ấy chúng ta không tu thì nghiệp ác dễ sanh trưởng. Vì vậy, đức Phật chọn ngày này để tu, không cho làm, sợ sanh phiền não, không phải chọn đó là ngày tốt.
Chúng ta ngồi yên để kiểm điểm lại là vừa sám hối vừa tu tập thiền quán mới thực là sám hối. Có người nghĩ lạy Phật sẽ hết tội, nhưng Phật không bắt tội cũng không tha tội cho ta được. Ngài không đẩy ta vào địa ngục, cũng không đưa ta lên thiên đàng. Chúng ta không cầu xin Phật. Nhưng tại sao chúng ta lạy Phật? Lạy Phật và sám hối chính là mượn hình ảnh thánh thiện trọn lành của Phật để thay thế hình ảnh xấu ác, tội lỗi. Vì thế, tu sám hối, chúng ta phải quán được 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp của Ngài, 3.000 oai nghi, 80.000 tế hạnh, đem đức tướng ấy của Phật so với thân ô uế, tội lỗi, dễ ghét của chúng ta, để thấy rõ chúng ta phạm những sai lầm gì mà ra nông nỗi này và đức Phật tạo phước đức gì mà Ngài cao sang như vậy. Muốn biết tội đời trước, chúng ta nhìn thành quả đời này của mình. Ðời trước sát sanh hại mạng, gian tham nên đời này bệnh hoạn, yếu đuối, nghèo khó.
Chúng ta sám tiền khiên, hối hậu quá, nghĩa là nhận ra sai lầm quá khứ và ăn năn, không tái phạm. Chúng ta theo Phật, hiện tại cứ lo làm việc tốt thì hạt giống tốt tự lên, lâu ngày điều tốt này thay cho sai lầm xấu của quá khứ. Còn chúng ta cứ sống với xấu ác quá khứ thì một thời gian sau, xấu ấy sẽ bộc phát thành hiện tại. Nếu ác nghiệp cũ không khởi hiện hành thì nó cũng bị hư hoại luôn. Kiểm chứng kết quả tu thấy chúng ta không còn giận, không còn buồn là biết chúng ta đã tiêu hủy được hạt giống xấu. Muốn hạt giống ác mất, phải trồng hạt giống tốt, là trồng căn lành bằng cách lạy Phật, sám hối. Nghĩ về Phật, về Thánh hiền, tán thán công đức các Ngài thì những điều cao quý ấy trang nghiêm tâm ta, tội lần tiêu, lòng chúng ta tự thanh thản.
Tóm lại, tụng kinh, lạy Phật, sám hối song hành với thiền quán, chúng ta quan sát xem Phật, Bồ Tát, Thánh hiền làm gì, chúng ta tập làm theo, để điều chỉnh thân tâm chúng ta lần cho giống các Ngài. Chuyển hóa được tâm thành thánh thiện, chắc chắn hoàn cảnh cũng tự chuyển đổi tốt đẹp theo ; vì Phật dạy y báo tùy thuộc chánh báo. Nương theo những chiếc phao phương tiện mà đức Phật để lại, chúng ta hành xử lợi lạc cho mình và người để Phật pháp còn mãi trên thế gian lợi lạc chúng hữu tình.
(Hòa Thượng Thích Trí Quảng)
Văn Khấn Sám Hối Hàng Ngày Kinh Sám Hối
Bài văn khấn sám hối hàng ngày được tụng 2 lần mỗi ngày, vào sáng sớm thức dậy hoặc buổi tối trước khi đi ngủ sẽ giúp tâm bình an, tinh thần thoải mái giữa những lo toan, bộn bề của cuộc sống.
Văn khấn sám hối hàng ngày – Mẫu 1
Dâng hương và cắm hương xong, quỳ đọc:
Con xin cung kính lễ lạy:
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Thập Phương Chư Phật Bồ Tát (3 lần)
Nam Mô Tam Bảo khắp mười phương. (3 lần)
Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)
Nam Mô Đại Từ Đại Bi cứu khổ cứu nạn Quán Thế Âm Bồ Tát (3 lần)
Hôm nay lại bước qua một ngày, con tự biết con đã được rất nhiều may mắn, con đã hưởng được tha lực từ bi của chư Phật, chư Bồ Tát.
Đức Từ phụ A Di Đà Phật, Đức Mẹ Quán Thế Âm Bồ Tát ban cho, và được chư vị giúp đỡ mà con mới có được ngày hôm nay. Con xin thành tâm thành kính quỳ nơi đây dâng lòng chí thành chí kính tri ân. (1 lạy)
Con xin thành tâm thành kính cầu nguyện sự an lành, an lạc, thanh bình, hạnh phúc cho cha mẹ, anh em, thân bằng quyến thuộc, cùng khắp các chúng sanh hữu tình, vô tình.
Con cầu xin thập phương tam thế chư Phật, chư Bồ Tát, Đức Từ phụ A Di Đà Phật, Đức Quán Thế Âm Bồ Tát, và chư vị từ bi gia hộ, giúp đỡ để chúng con đồng được sự an lành, an lạc, tu hành đến Tri Kiến Giải Thoát, thoát khỏi sanh tử luân hồi, đồng xin nguyện được vãng sanh về Cực Lạc Quốc. (1 lạy)
Con cũng thành tâm cầu siêu cho vong linh cửu huyền thất tổ, cha mẹ, tổ tiên, thân bằng quyến thuộc nhiều đời nhiều kiếp.
Những vong linh liên hệ và không liên hệ đến con,
Những vong linh, sinh vật có thể con vô tình đã lỡ gây hại, sát hại trong quá khứ, trong nhiều kiếp trước,
Cùng những vong linh mất trong chiến tranh, thiên tai, tật bệnh,và vì mọi lý do chưa được vãng sanh.
Con thành tâm cầu nguyện xin tha lực từ bi của mười phương chư Phật, chư Bồ Tát, Đức từ phụ A Di Đà Phật, Đức Mẹ Quan Thế Âm Bồ Tát, Đức Đại Nguyện Địa Tạng Vương Bồ Tát, cùng chư vị giúp đỡ để các vong linh được tiếp dẫn về nơi an lạc, siêu sanh Tịnh Độ. ( 1 lạy)
Nay con xin chí thành sám hối mọi tội lỗi con đã vô tình hay cố ý tạo từ nhiều kiếp cho đến nay, những tội con gây trong kiếp sống hiện tại. Những tội do vô minh, do Tham Sân Si, do bởi ngã mạn vô minh che lấp.
Từ nay, mỗi ngày con xin kiểm soát hành động, tư tưởng để sám hối, sửa sai và xin nguyện giữ mình không tái phạm.
(Ghi chú: Nhớ và ghi ra những điều, dù nhỏ, dù lớn mà mình đã gây ra trong kiếp này và thành tâm sám hối)
Hết thảy các tội, con xin chí thành quỳ nơi đây dâng lòng sám hối. Xin chư Phật mười phương, chư Bồ Tát, Đức từ phụ A Di Đà Phật, Đức Mẹ Quan Thế Âm Bồ Tát chứng minh cho lòng thành của con. (1 lạy)
(Ghi chú: Nếu quý vị làm lễ Sám Hối riêng, hãy đọc lại câu”Hết thảy các tội con xin chí thành quỳ nơi đây dâng lòng Sám Hối. Xin chư Phật mười phương, chư Bồ Tát và Đức Mẹ Quán Thế Âm Bồ Tát chứng minh cho lòng thành của con. (54 hoặc 108 lạy.) Lưu ý: Sau khi suy nghiệm về lỗi lầm của mình và đọc bài Sám Hối xong, bạn phải phát tâm thực hành tu học, giữ tâm ý của mình trong Tình thương, Bình đẳng và Trí tuệ, chứ không nên để tâm của mình trong ý niệm mặc cảm tội lỗi.
Sám hối rồi, nay con xin nguyện tiếp tục tu học, tu hành, hướng tâm tu để thoát khỏi sanh tử luân hồi. Làm việc lợi mình lợi người.
Con xin hồi hướng, chia sẻ Công Đức đến cha mẹ, thân nhân…(tên…) Đến chư Thiên, chư Thần, chư Thánh, chư Hộ Pháp và chư vị đã giúp đỡ cho con.
Đến những vong linh mà con đã lỡ gây hại, sát hại. Cùng tất cả các vong linh chưa được vãng sanh và pháp giới chúng sanh.
Con nguyện dâng lòng thành kính tri ân, quy y Tam Bảo. Cầu xin Chư Phật mười phương, chư Bồ Tát, Đức từ phụ A Di Đà Phật , Đức Mẹ Quán Thế Âm Bồ Tát từ bi gia hộ để con và chúng sanh đồng được duyên lành tu học thoát khỏi sanh tử luân hồi, trên tri ân chư Phật, dưới cứu độ chúng sanh. Chúng con đồng xin nguyện được vãng sanh về Cực Lạc Quốc (3 lạy)
Nam Mô A Di Đà Phật (3 lần)
Văn khấn sám hối hàng ngày – Mẫu 2
(Mỗi ngày tụng 2 lần, tốt nhất niệm tiếp Phật hiệu 15 phút, lúc này có thể siêu độ oán thân trái chủ.)
Hướng về tất cả (oán thân trái chủ)
Sám hối phát nguyện
Những vị thiện Bồ Tát đã bị chúng tôi làm tổn hại trong nhiều đời nhiều kiếp:
Vô cùng ăn năn xin lỗi (1 lạy)
Xin lỗi, tôi sai rồi (1 lạy)
Xin lỗi, tôi sai rồi (1 lạy)
Xin lỗi, xin tha thứ (1 lạy)
Tôi từ vô thỉ sanh tử đến nay, mê lầm điên đảo, tạo tác đủ thứ tội nghiệp, cố ý hoặc vô ý xúc phạm, tổn hại thậm chí giết hại quý vị, làm cho thân tâm quý vị đã phải chịu đựng dằn vặt tột cùng trong luân hồi, chịu đựng vô lượng đau khổ, đã tăng thêm vô lượng phiền não, khiến cho quý vị đến nay trong u minh không được giải thoát. Tôi sâu sắc cảm thấy tội nghiệp của mình sâu nặng, tội nặng cực ác, quả là không thể tha thứ. Đây đều là do tham, sân, si, mạn, nghi, thân, khẩu, ý tam nghiệp nhiều đời nhiều kiếp, mà tôi đã phạm vào tất cả tội chướng, tất cả sai lầm. Tôi không thể dùng ngôn ngữ để diễn đạt sự hổ thẹn, ân hận và hối lỗi trong lòng. Tôi cũng đủ hiểu, chẳng phải một hoặc hai câu xin lỗi mà có thể hóa giải tổn thương tột cùng trong thân tâm quý vị do tôi gây tạo. Tôi không dám cầu xin sự tha thứ của quý vị, chỉ là thật lòng mong muốn có thể giúp được quý vị mãi mãi lìa khổ được vui.
Nếu trả thù tôi có thể làm cho quý vị giải thoát đau khổ, tôi tuyệt đối không dám chống cự và trốn tránh, cũng tuyệt đối không có một lời oán hận, bởi vì đây là tội nghiệp do tôi tự tạo, đáng phải chịu quả báo. Nhưng bây giờ tôi đã quy y Tam Bảo, đã được nghe Phật pháp, hiểu rõ đạo lý của nhân quả tuần hoàn, biết rằng nếu kiếp này quý vị trả thù, tổn hại tôi, do nghiệp lực thì kiếp sau tôi cũng sẽ trả thù lại. Như thế, kiếp này lại kiếp khác quấy rối lẫn nhau, đời đời kiếp kiếp đều trong phiền não, trong đau khổ, cũng chẳng ai được tốt hơn, đây thực sự là một phương pháp dại dột cùng nhau hủy diệt. Đời đời kiếp kiếp oan oan tương báo, không có hồi kết, cũng chẳng ai được lợi gì. Dù cho quý vị trả thù tôi rồi, hiện nay quý vị đang ở cõi nào, vẫn là không thể thoát khỏi, đây mới là điều đau khổ nhất. Không thể mê lầm thêm nữa, nhất định phải tìm một con đường thênh thang sáng sủa để có thể lìa khổ được vui.
Bây giờ tôi thấu hiểu: tất cả chúng sanh là cha mẹ vô lượng kiếp của mình, có vô biên ân đức với chúng ta. Tất cả chúng sanh đều có phật tánh, nhất định đều có thể trở thành A Di Đà Phật, lại nhất thể với chính mình. Mỗi một sát na của mạng sống từ nay đến tận vị lai, đối với mỗi một chúng sanh trong hư không pháp giới, chứa chan lòng biết ơn, hiếu kính, từ ái, chân thành, cung kính, hổ thẹn, khiêm tốn, tin sâu nhân quả, đoạn ác tu thiện, giới sát ăn chay, phóng sanh niệm phật, biết đủ thường vui, từ nhu hòa thuận, khoan hồng đại lượng, thiện giải bao dung. Tôi sẽ đời đời kiếp kiếp tha thứ. Tha thứ chúng sanh quá khứ đã từng giết hại, tổn hại tôi; tha thứ chúng sanh hiện tại giết hại, tổn hại tôi; tha thứ chúng sanh vị lai giết hại, tổn hại tôi.
Mà lòng sân hận, trả thù không chịu tha thứ này, sẽ khiến quý vị vô lượng kiếp phải chịu mọi hình phạt đau khổ núi đao rừng gươm trong địa ngục, không có cùng tận. Không bao giờ có ngày thoát khỏi đau khổ tột độ, ngoài sức tưởng tượng chết thê thảm bảy mươi ngàn lần trong một giây. Tôi thật lòng mong muốn quý vị sẽ không bao giờ bị chịu thêm một chút khổ nào nữa. Đức Phật nói với chúng ta rằng: tất cả hữu vi pháp, như mộng huyễn bào ảnh, như lộ diệc như điện, phàm sở hữu tướng giai thị hư vọng. Quá khứ tâm bất khả đắc, hiện tại tâm bất khả đắc, vị lai tâm bất khả đắc, nhất thiết pháp vô sở hữu, tất cánh không, bất khả đắc, vạn pháp giai không, chuyển biến của nhân quả bất không, tương tục bất không, tuần hoàn bất không. (người dịch ghi chú: tại vì chưa thấu hiểu “diệu lý” của “KHÔNG”, cho nên không dám dịch nghĩa, chỉ tạm dịch đoạn này ra “âm Hán Việt”, xin quý vị đồng tử lượng thứ.)
Quý vị Bồ Tát thông minh: quý vị cũng không muốn chỉ được hả dạ một lúc, mà khiến cho chính mình mãi mãi đắm chìm trong bể khổ. Trong kiếp này tôi may mắn nghe được Phật pháp, thân tâm chưa từng có được niềm vui như thế này, thì giống như hạn hán lâu ngày gặp được mưa cam lồ, thân tâm được tẩy rửa, thức tỉnh từ trong mê lầm. Nhất là đã được nghe pháp môn niệm Phật thù thắng nhất, một đời giải thoát thành Phật. Có một Thế Giới Cực Lạc ở Tây Phương, nơi đó không có địa ngục tam đồ, cũng không có lục đạo luân hồi sanh tử, không có thù oán, không có bất cứ đau khổ và khổ nạn nào, thậm chí cũng không nghe được có cái tên của khổ, nơi đó mới là quê nhà thực sự vĩnh hằng và yên ổn của chúng ta.
Có Bồ Tát nhân từ lương thiện nhất cùng chung với chúng ta, trong vòng tay từ bi ấm áp của A Di Đà Phật. Tiếng gió, tiếng mưa và tiếng nước đều diễn giải diệu pháp. Bạch Hạc, Khổng Tước, ngày đêm sáu thời, hót tiếng hòa nhã, tuyên dương diệu pháp. Cực Lạc Thế Giới thanh tịnh trang nghiêm, mênh mông bằng phẳng, vi diệu tráng lệ kỳ lạ, khắp nơi tươi sáng, thơm sạch vô cùng, mặt đất lát vàng, lầu gác bảy báu, giăng lưới trân châu, bốn mùa như xuân, ngày đêm sáu thời, trời rải điệu hoa, bầu trời vang nhạc. Hoa sen đang nở rộ trên bát công đức thủy trong hồ bảy báu, tỏa sáng tứ phía, chúng sanh mười phương niệm Phật được Phật tiếp dẫn, được sanh tại quốc độ này, đều là hoa sen hóa sanh.
Những người thượng thiện hội tụ một nơi. Hoặc thích thuyết pháp, hoặc thích nghe pháp, thảy đều vui mừng, không lo không rầu, không vướng không bận, thư thái tự nhiên, an nhàn tự tại, tường hòa an lạc, mượt mà mềm mại, trẻ mãi không già, thân quang minh sắc vàng, thọ mạng vô lượng, tự do vô ngại, đầy đủ thần thông, mang theo cung điện, quần áo thức ăn như ý, tràng phan bảo cái, hoa hương âm nhạc nghĩ đến liền có, trong nháy mắt cúng dường hết thảy tất cả chư Phật. Toàn bộ hư không pháp giới đều là không gian tự do tự tại qua lại của chúng ta, thanh hư chi thân, vô cực chi thể, phân thân vô số, phổ độ chúng sanh khắp pháp giới.
Cực Lạc thế giới có một vị A Di Đà Phật, đã phát bốn mươi tám đại nguyện. Ngài từ bi hỷ xả vô lượng, dù cho chúng ta đã tạo ngũ nghịch thập ác, Ngài không ruồng bỏ, lại càng không rời khỏi, Ngài chủ động, bình đẳng, vô điều kiện cứu độ.
Ngài giống như cha mẹ đang mong mỏi đứa con duy nhất, luôn luôn trông mong chúng ta trở về. Đến nay đã mười kiếp, ngày lại qua ngày trông mong. Thả tay tiếp dẫn, năm lại qua năm chờ đợi chúng ta – đứa con chịu khổ trong tam giới, kẻ lang thang trong lục đạo. Ngài thề chỉ cần chúng ta sám hối nghiệp chướng, niệm Phật cầu sanh Tây Phương, Ngài chắc chắn sẽ tiếp dẫn chúng ta vãng sanh Cực Lạc Thế Giới, mãi mãi thoát khỏi đau khổ sanh tử luân hồi, mãi mãi tận hưởng an lạc.
Bây giờ chúng tôi cũng giới thiệu phương pháp thù thắng này cho quý vị, hy vọng quý vị mỗi ngày có thể theo tôi lạy Phật, tụng kinh, niệm Phật phát nguyện cầu sanh Tịnh Độ. Lúc tôi vắng mặt, quý vị tự mình cũng phải tinh tấn nghe kinh, niệm Phật. Tương lai chúng ta đều vãng sanh Tây Phương làm quyến thuộc bồ đề, chứng đắc vô sanh pháp nhẫn, trở lại Ta Bà độ tận chúng sanh, đây mới là biện pháp mà quý vị tốt, tôi tốt, mọi người đều tốt. Nếu quý vị đã thành tựu trước, lúc tôi mạng chung, xin quý vị theo Tây Phương Tam Thánh đến đón tiếp tôi. Nếu tôi thành tựu trước, tôi nhất định sẽ trở lại Ta Bà, cứu độ quý vị. Chúng ta hãy khích lệ lẫn nhau, đốc thúc lẫn nhau, tinh tấn tu hành, cùng nhau chí thành niệm Phật, cầu sanh Tây Phương Cực Lạc Thế Giới, sớm ngày lìa khổ được vui, cùng trọn thành Phật đạo.
Hung thủ hại chúng ta đời đời kiếp kiếp trầm luân bể khổ lục đạo là vọng tưởng, phân biệt, chấp trước, tham, sân, si, mạn, nghi trong nội tâm của chúng ta. Vì vậy, chúng ta nên căm ghét, bài trừ kẻ thù oan gia thực sự, đó là tham, sân, si của chính mình, mà không phải là con người, sự việc, đồ vật bên ngoài. Vì vậy, chúng ta đều là nạn nhân của tham, sân, si, chúng ta hãy cùng nhau sám hối trước Phật!
Văn khấn sám hối hàng ngày – Mẫu 3
Quán Tự Tại thực hành trí tuệ,
Bát-nhã ba-la-mật sáng ngời,
Bấy giờ Bồ-tát quán soi,
Thấy rằng năm uẩn ba đời đều không.
Vượt tất cả các vòng khổ ách,
Hãy nghe này, Xá-lợi-phất ông!
Sắc nào có khác gì không,
Không nào khác sắc, sắc không vốn đồng.
Cả thọ, tưởng, thức, hành cũng thế,
Tánh chân không các pháp viên thành
Thảy đều chẳng diệt, chẳng sanh,
Chẳng nhơ, chẳng sạch, chẳng tăng giảm gì.
Trong chân không chẳng hề có sắc,
Chẳng thọ, tưởng, hành, thức trong không.
Mắt, tai, mũi, lưỡi, ý, thân,
Sắc, thanh, vị, xúc, pháp, hương không còn.
Không nhãn thức đến không ý thức,
Không vô minh hoặc hết-vô-minh,
Không điều già chết chúng sanh,
Hết già, hết chết thực tình cũng không.
Không trí huệ cũng không chứng đắc,
Bởi có gì là chỗ đắc đâu.
Bấy lâu Bồ-tát dựa vào,
Trí ba-la-mật, thẳm sâu thực hành,
Mọi chướng ngại quanh mình tan biến,
Mọi việc đều chẳng khiến hoảng kinh,
Xa lìa mộng tưởng đảo điên,
Niết-bàn rốt ráo an nhiên thanh nhàn.
Bát-nhã ấy rõ ràng trí tuệ,
Mà ba đời chư Phật nương qua,
Bồ-đề vô thượng chứng ra,
Nên xem Bát-nhã ba-la-mật là:
Lời thần chú sâu xa bậc nhứt,
Lời chú thần rất mực quang minh,
Chú thần cao cả anh linh,
Là lời thần chú thật tình cao siêu.
Trừ dứt được mọi điều đau khổ,
Đúng như vầy muôn thuở không sai.
Ngài liền tuyên nói chú này,
Để người trì niệm sáng bày chơn tâm:
Ga-tê Ga-tê Pa-ra-ga-tê Pa-ra-san-ga-tê Bô-dhi Sva-ha. (3 lần)
Cách đọc kinh sám hối hàng ngày tại nhà
Thời điểm tốt nhất để khấn là mỗi buổi sáng khi thức dậy và vào buổi tối trước khi đi ngủ hoặc vào buổi lễ công phu sáng hay tối. Ngoài ra, có thể tiến hành khấn bất cứ giờ nào trong ngày hay khấn thầm cũng rất tốt.
Chúng ta cần lạy với tâm chí thành kính và khi lạy thì nên lạy thật chậm rãi nhé. Trong phần sám hối, chúng ta có thể lạy từ 3 đến 108 lạy mỗi ngày, tùy vào ngày 15, 30 hay ngày lễ Sám Hối.
Sau đó, chúng ta cắm hương và quỳ đọc văn khấn cầu nguyện sám hối.
Nghi Thức Lạy Sám Hối
Phép Sám Hối đơn giản của Đại Bi Thần Chú mà chúng tôi phương tiện soạn ra giúp mọi người dễ nhớ, dễ thực tập. Pháp Sám Hối quan trọng là chỗ thành Tâm, ăn năn sửa đổi lỗi lầm (nếu biết được).
1. Công dụng
Bất cứ ai có bệnh tật, có thói xấu, có hậu quả xấu do ác Nghiệp gây nên (trong đời này hay đời trước) như đau ốm bác sĩ bó tay, thuốc thang không thể chữa trị, bệnh uống rượu, nghiện ngập, bệnh cờ bạc tán gia bại sản, bệnh tham dục, ngoại tình; bệnh nóng giận, bệnh ác khẩu, ưa gây gổ, mạ lỵ, chửi mắng nặng lời người; bệnh gian dối lừa gạt… đều có thể thực tập phép sám hối để từ bỏ và diệt trừ mọi tật xấu tệ, gây đau khổ cho bản thân, gia đình đời này, và đời sau.
Chọn giờ yên tĩnh trong ngày, tốt nhất là từ 4-7 sáng (hoặc tùy thời gian cho phép). Trước khi thực hiện cần tắm rửa sạch sẽ, thay y phục. Kế đến thắp 3 cây hương, gõ 3 tiếng chuông (nếu có), quỳ gối nói lời phát nguyện:
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật (3 lần)
Đọc lời nguyện: Đệ tử con tên là…..Pháp danh…… tuổi…..sinh ngày….. tháng….năm…..Hôm nay đối trước bàn thờ Phật và ông bà tổ tiên, con xin thành tâm cử hành phép Sám Hối, cầu nguyện các nghiệp xấu của con đã tạo từ nhiều kiếp trước tới nay được tiêu trừ, tâm lành mỗi ngày thêm rộng lớn, mọi chuyện tốt đẹp, gia đình hạnh phúc…. Cúi xin mười phương Chư Phật, Chư Bồ Tát từ bi gia hộ.
(nguyện xong cắm hương và bắt đầu lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Thanh Tịnh Pháp Thân Tỳ Lô Giá Na Phật. (10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Viên Mãn Báo Thân Tỳ Lô Giá Na Phật. (10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Thiên Bách Ức Hóa Thân Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. (10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Phật. (10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại Từ Đại Bi A Di Đà Phật. (10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đương Lai Hạ Sinh Di Lạc Tôn Phật. (10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quan Thế Âm Bồ Tát.(10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại Hạnh Phổ Hiền Bồ Tát.(10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đại Trí Văn Thù Sư Lợi Bồ Tát.(10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Cầu Sám Hối Bồ Tát Ma Ha Tát.(10 lạy)
– Nhất tâm đảnh lễ Nam Mô Đạo Tràng Thanh Tịnh Đại Hải Chúng Bồ Tát Ma Ha Tát. (8 lạy)
Lạy đủ 108 lạy quỳ xuống đọc lời hồi hướng và phát nguyện:
Sám hối pháp thâm diệu
Tạo công đức vô biên
Đệ tử xin hồi hướng
Cho chúng sinh mọi miền
Pháp môn xin nguyện học
Ân nghĩa xin nguyện đền
Phiền não xin nguyện đoạn
Quả Phật xin chứng nên.
Hồi Hướng:
Nguyện đem công đức này
Tiêu trừ nghiệp xưa nay
Tăng trưởng các phước huệ
Viên thành căn thánh thiện
Bao nhiêu nghiệp tham dục
Bao nhiêu nghiệp sân si
Bao nhiêu nghiệp thân khẩu ý
Đều diệt sạch không còn
Quyến thuộc đồng an lạc
Oan gia về niết bàn
Cùng pháp giới chúng sanh
Đồng trọn thành phật đạo.
Mỗi ngày Sám Hối một lần, trong vòng 3 tháng bệnh tật sẽ thuyên giảm, hoặc CẦU ĐIỀU GÌ CŨNG SẼ ĐƯỢC NHƯ Ý NGUYỆN (trừ tà nguyện).
Nếu sức khỏe yếu kém, hoặc không đủ thì giờ để lễ lạy đủ 108 lạy một lần, thì một ngày có thể thực tập hai lần, mỗi lần có thể lạy 54 lạy thay vì 108 lạy. Nghĩa là mỗi khi niệm một danh hiệu Phật hay Bồ Tát ta có thể lạy 5 lạy thay vì là 10 lạy.
Nếu tuổi lớn, thân thể kiệt sức không thể lạy được, có thể ngồi trên ghế chấp tay và thành tâm mà đọc lời Sám Hối cũng có tác dụng.
Pháp Sám Hối quan trọng là chỗ thành Tâm, ăn năn sửa đổi lỗi lầm (nếu biết được).
Nguyện cầu cho tất cả ai đọc được bài này sẽ được nhiều lợi ích và một thời đồng trọn thành Phật Đạo!
Nghi thức này trích của Hòa Thượng Thích Tịnh Từ
Bạn đang xem bài viết Tụng Kinh, Lạy Phật, Sám Hối – Chùa Phổ Hiền trên website Iseeacademy.com. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!